Sunday, February 1, 2009

YÊU THƠ PHƯỚC TUYỀN

3 bạn Hiền Hẹ - Phước Tuyền và Văn Chương
QN/QLVNCH



Thân gi H/H Dương Hin Hẹ,

Tôi nhn thy không có gi tr ngại.

Min làm sao ngưi đọc cảm nhn đưc là vui ri.

Mình làm thơ mà thy có ngưi cho ý kiến là mt điu hay.

Ch im lìm không biết thế nào đ mình chọn la nhng vn

thơ sau nay.

Cám ơn anh Hẹ và anh bạn của anh.


Ngo Quang Huynh



Thân gửi H/H Dương Hiển Hẹ


1. Sau khi tôi đọc mấy câu thơ của thi sĩ Đinh Hùng,

tôi cảm thấy sao thi sĩ si tình quá vậy,

‘’muốn ngủ ngay dưới hoa’’. Nên tôi mới làm bài thơ

nầy. Thật ra, tôi cũng nghĩ ra nên đặt tên bài nầy là

Hoa Tình Thương, nhưng vì muốn đưa độc giả ngạc

nhiên khi đọc hết bài thơ vì đọc trước tựa đề thì biết ý

định muốn nói gì rồi.

Ngoài ra thấy H/H NVChương đưa ra nhiều cánh hoa

đẹp nên đặt cho xong chuyện. Chứ tên gì cũng được.


2. Tuổi già đã tới rồi, ngày giờ hình như cũng đang thấp

thoáng rồi. Nhìn hoa, rồi tưởng nhớ lại mình. Cũng vậy thôi.


3. Có phải anh Trình Giang trước đây anh muốn giới

thiệu với tôi không. Chắc anh cũng theo dõi đọc thơ trên

diễn đàn. Cho tôi gởi lời thăm hỏi và chúc anh đặng mọi

an lành trong năm Kỷ Sửu.

Thân ái,


NQH


Văn Chương


K/g anh Huỳnh


Tôi rất thích thú khi biết những cánh bông hoa đẹp tôi gởi đến Diễn Đàn đã làm nguồn cảm hứng cho anh sáng tác thơ.

Trái với Dương Hiền Hẹ, tôi chỉ thích bông hoa thật, và hoa biết nói, tôi chỉ biết yêu mà không biết thương, nhất là thương qua lời nói.

Để tăng theo vẻ đẹp của hoa, tôi đã đưa vào những câu thơ của Đinh Hùng - người được mệnh danh là thi sĩ của tình yêu - thi sĩ đã "Tình Tự Dưới Hoa ", hôn mê trong "Đường Vào Tình Sử "


và đã thở than :


"Ta chọn nhầm hoa , lẫn ái tình "


để rồi muốn gởi thân vào cỏi hư không:


" Tôi lánh trần-ai đi rất xa

Bâng khuâng sao lặn, ánh trăng tà

Ngày mai hứa hẹn bừng hương cỏ

Tôi sẻ say nằm ngủ dưới hoa "


******************************

"Nhưng khách si tình còn nặng nợ với giai nhân, nên tuy lòng tự nhủ lòng, mà vẩn thiết tha kêu gọi, không phải để van lơn cho riêng mình, nhưng tin rằng tình yêu của mình rất cần thiết cho tất cả những ai là hiện thân của sắc Đẹp muôn đời muôn vẻ, vì thi nhân sinh ra đời để ca tụng Đẹp của Hóa-Công, hoặc dùng thơ mà tô Đẹp đó :


- Xin hảy yêu tôi, những lòng thiếu nử

Tôi chép thơ ca tụng miệng hoa cười

- Tôi không yêu sao có má em hồng ?

Tôi không buồn sao có mắt em trong ?

Tôi không mộng sao có lòng em đẹp ?

- Yêu tôi với, tôi làm thơ ân ái

Để yêu người và cũng để người yêu

Để các em qua từng bước diễm kiều

Trong cảnh nước non tình tôi xếp đặc

(Xin Hảy Yêu Tôi)


Như thế, nghỉa là thi sĩ vẩn yêu, không phải là yêu một người, nhưng yêu đời, yêu sắc đẹp.

Cứ như thế mãi, hoa vẫn nở vẫn tàn, nước vẫn chảy, sông núi vẫn im lìm, giai nhân vẫn lặng tiếng, nhưng Đinh Hùng vẫn yêu như đã yêu từ muôn kiếp trước rồi hoá thân vào nét chử cuồng si ...


Đoàn Thêm , Sagon 25/12/1960 "


VHH chuyển

No comments: