Sunday, January 25, 2009

ÔNG ĐỒ GIÀ ~ Thơ Phước Tuyền ~

Bạn Phước Tuyền QN/QLVNCH
Sáng tác

Ông Đồ Già

Năm nay hoa đào nở,
Xuất hiện ông đồ già,
Bút nghiên bày hớn hở,
Giữa phố lắm người qua.

Quanh ông người thuê viết,
Vui vẻ lướt liền tay,
Cầu chúc Phúc Lộc Thọ,
Bao kể nhìn mê say.

Người qua rồi kẻ đến,
Câu đối đẹp đầy tràn,
Không ngoài cầu may mắn,
Khoẻ mạnh với an khang.

Say sưa trong nét bút,
Lời tràn ngập ý hay,
Hương đời lên cao vút,
Bình an những tháng ngày.

Mang lời chúc hay đẹp,
Đến tất cả mọi nhà,
Trong những ngày đầu Tết,
Hoan hĩ đón xuân qua.

Đang cúi đầu chăm chú,
Say sưa nét mực tàu,
Bỗng đâu nhiều la hú,
Đám cốm đến vây bao.

Thấy ông già tội nghiệp,
Cuối năm nên nghỉ ngơi,
Giữa mùa Đông lạnh rét,
Lom khom ở giữa trời.

Cốm thương tình xé bỏ,
Những câu đối dỡ dang,
Mực tàu và nghiên bút,
Vứt bừa bãi ngổn ngang.

Ông đồ như than khóc,
Nhìn sự nghiệp tan tành,
Thú vui ngày sắp tết,
Giờ đây vỡ mộng lành.

Bao nhiêu năm văn hoá,
Phong tục tự nghìn xưa,
Giờ đóng băng lạnh giá,
Trở lại bóng đêm mờ.

Ông đồ nhìn ngao ngán,
Người thuê thấy xốn xang,
Năm nay không đối Tết,
Lòng cảm thấy miên man,

Về nhà luôn nghĩ ngợi
Suy người lại nghĩ ta,
Chắc vì câu đối đỏ,
Không ca ngợi phe ta.

Ông bèn ra phố lại,
Với nét bút tài ba,
Chúc mừng năm mới đến,
Làng cốm mãi thăng hoa.

Cốm tiền vô như nước,
Dân chúng được nghèo xơ,
Vợ quan nhiều hơn trước,
Dân được đói xơ rơ.

Giao thông trên đưòng phố,
Chúc cốm bắt nhiều hơn,
Moi tiền dân đói khổ,
Mọi việc được bôi trơn.

Ông đồ già nhìn cốm,
Cốm nhìn lại đồ già,
Ông già cầu chúc Tết,
Cốm vui vẻ bỏ qua..

Ông đồ nhìn trời đất,
Thấy cảnh đời trái ngang,
Cốm làm ăn phát đạt,
Dân tình lại khổ than.

Ông nhìn hoa đào nở,
Sao hoa vẫn ngượng ngùng,
Nước nhà chưa cởi mở,
Hoa ngại nở tưng bừng.

Giấy đỏ và bút mực,
Nhìn thấy dạ xót xa,
Nỗi buồn lên ray rứt,
Quằn quại tuổi xế tà…

Phước Tuyền NQH (Jan. 24, 2009)

VHH chuyển

No comments: