Nợ tình
(Thân mến gởi đến Tài-Hoa vài câu thơ làm vui)
1-Em nợ Anh một mối tình,
Trau câu kinh kệ nghiêm-minh phương này.
Phất-phơ ngọn gio' đưa mây,
Nao-nao hồn mộng dạt-dào hương xưa.
2-Tha-phương gio' cuốn bụi trần,
Mối tình đầm-ấm thuở nào còn vương.
Bao giờ hết nợ yêu thương,
Ta về tắm nắng phương Đông ngày nào!
3-Vàng phai gio' nắng Paris,
Chiêm-bao trở giấc bốn-bề thinh-thang.
Cầu xin hai chữ bình-an,
Thoát trần đổi kiếp bay quanh địa-cầu.
4-Tình Anh, Em giữ dài lâu,
Nguyện lòng đem xuống cõi sâu tuyền-đài.
Sương sa nhuộm trắng mái đầu,
Phương Đông gởi cội mai già từ lâu.
Bạn của Đạo-Hữu Chân-Hoa`
Thân mến tặng Tài-Hoa
Hữu Tình
(Ho.a va^.n ba`i No+. Ti`nh cu?a
Ba.n DDa.o-Hu+~u Cha^n-Hoa`)
1-Cảm ơn còn nhớ hữu-tình,
Sớm khuya niệm Phật quang-minh cõi này.
Sắc Không như gio' đùa mây,
Ảo-huyền tình thắm mộng ngày tháng xưa.
2-Vì đâu viễn-xứ phong-trần,
Cho tình xa-ca'ch dặm ngàn vấn-vương?
Hữu-tình tri-kỷ yêu thương,
Cũng như mưa nắng Đông Phương khác nào.
3-Sông Seine cầu nối Paris,
Thủ-Đô ánh sáng tứ-bề thênh-thang.
Ơn Trời hai chữ an-khang,
Đổi đời hóa kiếp lượn quanh quả cầu.
4-Gặp em, Anh giữ bền lâu,
Cùng sanh Cực-Lạc-Quốc sâu Phật đài.
Hoá Thân Thiên-Ba'-Ức tài,
Hoằng dương Cha'nh-Pha'p hoà-hài dài lâu.
Gia-Tra.ng Lê Ngọc-Quỳnh
No comments:
Post a Comment